Khi Lý Lạc trông thấy Thẩm Kim Tiêu đang ngồi trên chiếc ghế dài dưới gốc đại thụ cuối con đường nhỏ phía trước, hai mắt hắn bất giác híp lại. Tên chó này, lúc này mò ra là muốn làm gì?
Hy Thiền đạo sư với ánh mắt lạnh lẽo cũng đang nhìn chằm chằm Thẩm Kim Tiêu, rồi nhàn nhạt lên tiếng: "Thẩm Kim Tiêu, ngươi ở đây làm gì?"
Thẩm Kim Tiêu nghe vậy, khẽ mỉm cười, nói: "Hy Thiền đạo sư quản cũng quá rộng rồi, học phủ lớn như vậy, ta ở đây hóng mát cũng không được sao?"
Thế nhưng, đối với lời này, ánh mắt Hy Thiền đạo sư chỉ càng thêm băng giá.